1. Diễn biến tâm trạng của lão Hạc xung quanh việc bán cậu Vàng.
- Tình cảnh túng quẫn ngày càng đe dọa lão Hạc lúc này.
- Giàu lòng tự trọng, không nỡ tiêu phạm vào những đồng tiền cố dành dụm cho đứa con trai vì nghèo mà phẫn chí bỏ làng đi làm.
- Suy tính, đắn đo nhiều lần => Việc rất hệ trọng bởi cậu Vàng là người bạn thân thiết, là vật kỉ niệm của anh con trai còn lại.
- Day dứt ăn năn vì già bằng nấy tuổi mà còn đánh lừa một con chó. Cả đời ông già nhân hậu này nào đã nỡ lừa ai!
- Cười như mếu, đôi mắt ầng ậng nước. Mắt co rúm lại; Vết nhăn xô lại ép cho nước mắt chảy ra; Đầu ngọeo về một bên, miệngmãm mém mếu, hu hu khóc.
=> Một cõi lòng đang vô cùng đau đớn, đang xót xa ân hận.
- Lão Hạc lµ một người sống tình nghĩa, thủy chung, rất trung thực. Đặc biệt ta cµng thấm thía lòng thương con sâu sắc của người cha nghèo khổ
2. Nguyên nhân cái chết của lão Hạc.
- Tình cảnh đói khổ, túng quẫn đã đẩy lão Hạc đến cái chết như một hành động tự giải thoát.
=> Số phận cơ cực đáng thương của những người nông dân nghèo khổ trước CMT8.
- A. Đó là bi kịch của sự đói nghèo.
- B. Đó là bi kịch của tình phụ tử.
- C. Đó là bi kịch của phẩm giá làm người.
- Hay suy nghĩ và tỉnh táo nhận ra tình cảnh của mình lúc này.
- Tính cẩn thận, chu đáo và lòng tự trọng cao => âm thầm chuẩn bị chu đáo cho cái chết của mình từ khi bán cậu Vàng.
3. Thái độ tình cảm nhân vật tôi đối với lão Hạc.
- Thái độ: Say sưa.
- Tình cảm: Xót thương, đồng cảm, an ủi và chia sẽ.
=> Lòng nhân ái dựa trên sự chân tình và đồng khổ, hiểu đời, hiểu người và có lòng vị tha cao cả.
- Ngỡ ngàng: Con người đáng kính ấy bây giờ cũng theo gót Binh Tư để có ăn.
- Chứng kiến cái chết đau đớn thì ông giáo lại cảm nhận: Cuộc đời...một nghĩa khác.
- Ông lão là người nhân hậu trung thực chưa đánh lừa một ai; Lần đầu tiên trong đời lão phải lừa cậu Vàng người bạn thân thiết của mình và cậu Vàng
phải chết thì giờ đây lão cũng phải chết theo kiểu một con chó bị lừa.
- Muốn trừng phạt càng chứng tỏ được tính trung
thực, lòng tự trọng đáng quý gây ấn tượng mạnh cho người đọc.
4. Nghệ thuật kể chuyện.
Diễn biến câu chuyện được kề bằng nhân vật tôi: Câu chuyện gần gũi, chân thực dẫn dắt tự nhiên, linh hoạt cốt truyện có thể kết hợp tự nhiện giữa kể và tả với hồi tưởng bộc lộ trử tình.
- Có nhiều giọng điệu: Vừa tự sự vừa trữ tình